Câu chuyện được đề xuất: Chuyện anh nông dân và những
con ếch.
Thái
độ, hành vi cần thay đổi.
Trong cuộc sống, bạn không thể tránh được nhưng kẻ xấu tính, ghen ghét hoặc đơn giản là không thích bạn, bất kể có lý do hay không. Trong thời đại mà mạng xã hội đã trở thành một phần của cuộc sống, việc nói xấu, thậm chí lăng mạ, xúc phạm người khác trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết. Mọi người đều có thể trở thành nạn nhân, và tất nhiên là cả bạn bất chấp bạn có sống tốt như thế nào.
Với
thanh thiếu niên, những nguời đang bước đầu tham gia vào đời sống xã hội phức tạp,
những người tham gia vào mạng xã hội nhiều nhất, những người ít kinh nghiệm ứng
xử với những lời nói xấu về mình nhất tất nhiên rất dễ bị tổn thương. Những tổn
thương này không chỉ làm giảm đi niềm hạnh phúc cả người trẻ mà nó có thể thay đổi
cả tính cách của trẻ theo hướng tiêu cực, tích tụ những cảm xúc tiêu cực, thái độ
thù địch và kích thích sự gây hấn, xung đột, những điều có thể đẩy người trẻ
thậm chí đến bước đường cùng.
Nếu bạn là một Teenager hoặc bạn có con tuổi teen đang gặp vấn đề như thế. Và nếu bạn đã cố gắng gắng giải thích, hướng dẫn và giúp đỡ con nhưng thất bại thì cho trẻ đọc câu chuyện sau đây là một giải pháp hữu ích giúp con vượt qua được vấn đề này.
Ngày
xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nọ có một người đàn ông vui vẻ, hào phóng và tốt
bụng. Anh giỏi nhiều việc, luôn vui vẻ hòa đồng và thường xuyên hay giúp đỡ mọi
người. Tất cả người dân trong làng đều ca ngợi và ngưỡng mộ ông. Anh ấy rất vui
vì mọi người trong làng đều thích anh ấy
Một
ngày nọ, khi đi làm về, anh nghe thấy có người đang nói về mình. Anh biết người
dân trong làng luôn khen ngợi anh nên anh tò mò muốn biết họ đang ca ngợi anh
như thế nào nên anh nấp vào sau gốc cây và lắng nghe câu chuyện.
Khi
trốn sau gốc cây, anh ấy bắt đầu lắng nghe họ nhưng khi nghe thấy lời nói của họ,
anh ấy lại trở nên buồn bã. Những người đó không hề khen ngợi anh mà nói rằng
anh là người kiêu ngạo và thích thể hiện.
Những
lời đó làm tâm trí anh rung động. Anh ấy bắt đầu nghĩ rằng cho đến bây giờ anh ấy
vẫn ảo tưởng rằng mọi người đều thích và khen ngợi anh ấy trong khi thực tế thì
ngược lại.
Kể
từ ngày đó trở đi, mỗi khi thấy ai đó nói chuyện, anh ấy bắt đầu nghĩ rằng họ
chắc chắn đang nói xấu mình. Ngay cả khi có ai khen ngợi anh, anh cũng coi đó
là trò đùa.
Có
nhiều lúc trong tâm trí anh còn xuất hiện những suy nghĩ cực đoan, anh thấy dân
trong làng này thật ích kỷ và vô ơn khi nhận những sự giúp đỡ của anh trong khi
ẫn nói xấu anh. Từ đó anh đâm ra chán ghét tất cả mọi người.
Do
suy nghĩ như vậy trong tâm trí, hành vi của anh ấy bắt đầu thay đổi và luôn buồn
bã. Vợ anh nhận thấy điều này và đưa anh đến gặp một hiền nhân trong vùng, người
được cho là có thể giúp đỡ nhiều người bằng sự thông thái và đức độ của mình.
Sau
khi gặp hiền nhân, người đàn ông đó kể lại toàn bộ sự việc cho anh nghe và nói,
“Tôi bị tổn thương. Mọi người cứ nói xấu về tôi.”
Sau
khi lắng nghe cẩn thận người đó, Hiền nhân nói: “Con trai, tối nay con sẽ phải ở
lại đây với ta mới được”
Người
đàn ông đồng ý.
Sau
một ngày dài, không thấy hiền nhân thuốc men hay giảng dạy gì cho mình, anh nông
dân đã cảm thấy lo lắng. Đến tối đi ngủ, tiếng ếch kêu vang vọng bên tai. Có một
cái ao phía sau tịnh xá và tiếng ếch kêu ộp ộp phát ra từ đó.
Vốn
đã lo lắng, sốt ruột, chán nản lại thêm tiếng ếch kêu, anh ấy không thể ngủ được.
Vào
buổi sáng, anh ấy đến gặp Hiền nhân và nói, “Tôi không thể ngủ được vì quá ồn
ào. Có vẻ như phải có hàng trăm con ếch sống trong ao đó. Chắc hẳn thầy cũng
đang gặp rắc rối vì chúng. Nếu thầy cho phép, tôi sẽ bắt lũ ếch này và thả chúng
ra ở một con sông xa.”
Hiền
nhân cho phép anh nông dân làm việc đó.
Sau
khi được Hiền nhân cho phép, người nông dân đi ra ao bắt ếch. Khi thả lưới xuống
ao, chỉ có một số ít ếch bị bắt và bị thả ra ngoài sông.
Thấy
vậy, con người đến gặp Hiền nhân và nói: “Ban đêm, có cảm giác như có hàng trăm
con ếch trong ao. Hôm nay chúng đã đi đâu thế nhỉ, con chỉ bắt được có 3 con?”
Hiền
nhân nhìn anh mỉm cười và nói, “hy vọng tối nay anh sẽ ngủ ngon”
Tối
đó anh nông dân vẫn không ngủ được, dù ếch đã bị bắt thả đi chỗ khác nhưng tiếng
ộp oạp xa xa của nó vẫn thi thoảng vọng lại. Ngoài ra lại có thêm những tiếng côn
trùng rả rích, tiếng chim lợn thi thoảng bay ngang qua, những thứ tiếng ồn mà hôm
qua không có.
Sáng
hôm sau anh đến gặp hiền nhân và lại kể về việc anh không ngủ được. Tất nhiên
anh không đề nghị bắt hết côn trùng và chim lượn vì anh không thể làm điều đó.
Hiền nhân lúc này mới mỉm cười và nói:
“Con trai, ngay cả trong đêm cũng chỉ có một số
ít ếch nhưng chúng gây ra nhiều tiếng ồn đến mức con nghĩ rằng số lượng của
chúng lên tới hàng trăm con. Ngay cả khi không còn con nào thì vãn còn những
con khác có thể phát ra tiếng ồn to bé trong cái ao nhỏ và trong cái vũ trụ rộng
lớn này”
Trong
cuộc sống của con cũng vậy. Con nghe thấy một số người nói xấu con và nghĩ rằng
có rất nhiều người trong làng nói xấu con, con có thể tưởng đó là cả trăm người
hoặc cả làng đang làm như vậy.
Bây
giờ mỗi khi con nghe ai nói xấu mình thì hãy nghĩ rằng những người đó giống như
một bầy ếch trong ao. Và con cũng có thể
nghĩ nó gióng như lũ côn trùng hay chim lợn vậy. Hãy luôn nhớ rằng, dù con có tốt
đến đâu thì cũng sẽ luôn có một số người nói xấu con vậy”.
Và
nếu như con không thể ngủ ngon vì những điều hiển nhiên và luôn tồn tại đó, thì
không ai khác, chính là con đang tự hại mình,
Người đàn ông đó hiểu lời Hiền nhân và thoát ra khỏi nỗi tuyệt vọng cùng cực.
Comments
Post a Comment