Bài học cuộc sống về quan hệ xã hội- Bọ cạp là bọ cạp!

Câu chuyện được đề xuất: Chuyện bọ cạp và con ếchh

Niềm tin, Thái độ, hành vi cần thay đổi

Một đặc điểm vừa đáng yêu, vừa tốt đẹp nhưng cũng rất đáng sợ của tuổi mới lớn là họ vừa tự tin, vừa hồn nhiên. Vì tự tin nên họ nghĩ họ có thể làm được mọi thứ, kể cả thay đổi bản chất người khác. Hồn nhiên nên họ có thể suy nghĩ, hành động một cách thiếu chín chắn, thiếu cân nhắc, và phần nhiều dựa vào cảm xúc. Chính vì thế tuổi trẻ là thời kỳ rất đẹp, đáng nhớ với thanh thiếu niên nhưng lại là sự sợ hãi, lo lắng tột độ với cha mẹ của chúng.

Việc hồn nhiên và tự tin có thể thay đổi bản chất của người khác dễ đẩy thanh thiếu niên vào những mối quan hệ độc hại bởi những ý định tốt đẹp của họ. Thanh thiếu niên có thể tham gia vào các hội nhóm, băng đảng xấu vì nghĩ mình có thể làm điều tốt đẹp, kết bạn, hoặc thậm chí yêu những kẻ bản chất xấu, hung hãn hoặc thao túng để rồi trở thành nạn nhân của chúng mà không thể thoát ra.

Nếu bạn là thanh thiếu niên, người thấy bóng dáng của mình từ những mô tả trên hoặc bạn là cha mẹ của thanh thiêu niên đó, câu chuyện được đề xuât sau đây là một gợi ý cho bạn hoặc con bạn để đọc và bàn luận về nó.

Hãy đọc nó và để lại quan điểm của minh ở phần bình luận nhé.

Ở một bãi bồi ven sống nọ có một con bọ cạp sống cô trên một gò đất khô ráo. Vùng đất này trù phú và có nhiều sinh vật sống cùng nhau nhưng ít con vật nào muốn thân với bò cạp vì bản chất độc ác của loài đó. Bọ cạp buồn chán nên nó quyết định sẽ dời đi nơi khác để thay đổi cuộc sống. Hy vọng ở vùng khác các sinh vật có thể không biết nó và ít có định kiến với nó hơn. Nói là làm, bọ cạp sau vài ngày chuẩn bị, bắt đầu cuộc hành trình từ bỏ vùng bãi bồi ven sông quen thuộc của mình. Anh cứ đi mãi cho đến khi đến một con sông.

bản chất không thay đổi, bọ cạp là bọ cạp


Bọ Cạp thấy dòng sông đó chảy xiết và rộng. Dù sao thì anh ta cũng không thể vượt qua con sông đó. Anh ấy đã phân tích tất cả các bên và điều này khiến anh ấy nghĩ rằng mình có thể phải quay trở lại con đường của mình.

Đột nhiên anh nhìn thấy một con ếch đang ngồi trong bụi cây bên bờ sông. Anh ta quyết định nhờ con ếch giúp đỡ để đưa anh ta qua sông.

Bọ Cạp gọi ếch: “Xin chào anh Ếch..! Anh có có vui lòng cho tôi cưỡi trên lưng anh để tôi có thể băng qua sông không? Tôi sẽ trả công anh hậu hĩnh.

“Ồ, thưa ông Bọ Cạp…! Tôi không có ý định kiếm tiền từ bạn. Và ngay  cả khi tôi cố gắng giúp bạn, làm sao tôi có thể chắc chắn rằng bạn sẽ không giết tôi??” Ếch gương đôi mắt ếch của mình ra nhìn bọ cạp và nhếch mép cười.

“Bạn có thể chắc chắn về điều đó… bạn thấy đấy, nếu tôi giết bạn, thì tôi cũng sẽ chết vì tôi không biết bơi…” Bọ cạp trả lời.

Ếch nghĩ rằng điều này có lý nhưng nó vẫn nghi ngờ và lại hỏi: “Nhưng khi tôi đưa bạn lên được bờ rồi thì sao, có gì đảm bảo rằng bạn sẽ không cắn tôi rồi tẩu thoát. Một nhát cắn thì chỉ cần 1 tích tắc thôi!” Ếch vừa nói vừa tung lưỡi đớp một con côn trùng xấu số vừa bay qua trước mặt nó. Bạn thấy đấy, chỉ cần nửa tích tắc…Tiêu đời!

“Đúng vậy… điều đó có thể xảy ra… Nhưng một lần nữa bạn lại lo quá xa. Tôi chỉ sang đó để ăn cỗ nhà họ hàng rồi lại phải quay về nhà mình. Tôi giết bạn, ai sẽ đưa tôi quay lại bên này.

Con ếch lại suy nghĩ, và như các bạn biết đấy, ếch suy nghĩ bằng mồm: “Làm sao mình biết được khi đưa nó quay lại được bên này rồi nó sẽ không giết mình nhỉ?”

“À.. tất nhiên là không rồi. ạn đưa tôi đi, đưa tôi về rồi còn nhiều lần tôi phải qua lại nữa, tôi biết ơn bạn còn chưa hết sao tôi lại giết bạn cơ chứ, như thế thì trời xanh sao tha cho tôi được, phải không? Bọ Cạp trả lời.

Cuối cùng chú ếch đồng ý dắt bọ cạp qua sông. Anh ta đớp thêm một con ruồi vừa bay qua trước mặt rồi đến bên con bọ cap. Bò Cạp bò lên lưng ếch.

Bây giờ, con ếch trượt xuống sông và bắt đầu đạp mạnh, đạp mạnh để vượt qua dòng nước chảy. Đi được nửa sông, ếch đột nhiên cảm thấy có vết chích nhói ở lưng, ếch nhìn thấy Bò Cạp đang cố để gỡ cái đầu nọc ở đuôi của nó ra khỏi lưng mình

Ếch bắt đầu cảm thấy toàn thân tê dại và kêu lên, “Đồ ngu…Ngươi đang làm gì vậy..! Bây giờ cả hai chúng ta sẽ chết.”

Bọ cạp chạy tới chạy lui một cách hoảng loạn trên lưng ếch trong khi vòi chích ở đuôi nó không ngừng đâm vào lưng ếch: “Tôi không muốn cắn bạn, tôi không muốn chết, nhưng tôi không thể tự chủ được. Đó là bản chất của tôi…”

Và cả hai chìm vào dòng nước chảy.

Bài học từ câu chuyện.

Bất chấp những lời răn rằng bản tính là khả biến, có thể thay đổi. Một kẻ độc ác có thể trở thành phật thì trong hầu hết các trường hợp chúng ta cần hiểu rằng “Bản chất của con người là rất khó thể thay đổi”. Chính vì điều đó khi đối diện với những con người đó bạn cần phải hành động hợp lý trừ khi bạn là một thánh nhân. 

Bọ cạp hoàn toàn không muốn chích ếch, nhưng với con ếch, việc không từ chối bọ cạp không chỉ tự đẩy mình vào nguy hiểm mà còn đẩy con bọ cạp vào tình huống kích thích bản năng hung dữ của nó, cái đã làm cả hai trả giá bằng mạng sống của mình.

Comments