Chuyện về tính chăm chỉ số #1: Chuyện kiến và châu chấu.
Một chú kiến nhỏ xíu nhưng nhanh nhẹn và hoạt bát nên kiến trong đàn gọi cậu là Tin Tin. Kiến Tin Tin sống cùng đàn của mình trên một cánh đồng hoa màu. Tin Tin không bao giờ để chân tay không, cậu luôn luôn làm điều gì đó, chạy tới chạy lui, không bao giờ nghỉ ngơi. Một ngày nọ, một con châu chấu bất đi ngang qua và nhìn thấy sự chăm chỉ của nó chống hai tay vào nạnh mà nói.
"Này
Tin Tin, tại sao bạn lại làm việc chăm chỉ như vậy? Châu chấu nhận xét giọng
thương hại: "Bạn nên thư giãn và vui vẻ một chút, giống như tôi đây!"
Tin
Tin đang mải việc chưa kịp trả lời thì châu chấu lại tiếp.
Hay
là bạn nhỏ quá nên bi bắt nạt, bị bóc lột sức lao động? Nếu co kiến lớn nào bóc
lột bạn, hãy bảo tôi, tôi sẽ giúp.
Lúc
này Tin Tin mới trả lười trong khi tay anh vẫn thoăn thoắt go những hạt cỏ bé
nhỏ rơi trên mặt ruộng. Cậu ấy nói: "Tôi phải tiết kiệm cho mùa đông để có
thể sống sót qua những tháng lạnh giá." Tôi làm vì tôi và vì cả đàn, không
ai ép tôi cả.
-
Cậu bé thế kia thì làm được việc gì, chỉ cần người khác gẩy tay một cái bằng cậu
làm cả ngày.
-
Tích tiểu thành đại, nhiều việc nhỏ thành việc lớn. Mỗi việc nhỏ hôm nay sẽ
giúp ngày mai được an toàn hơn.
"Ồ,
chuyện đó cậu có thể lo lắng sau. "Hãy tận hưởng cuộc sống ngay bây giờ."
Châu chấu chán với lý lẽ của Tin Tin, nó nhận xét cho xong chuyện rồi nhảy đi.
Và
rồi, mùa đông đã lại đến với gió bấc, mưa phfn và những đám cỏ khô xơ xác.
Nhưng cũng như mọi khi, những con kiến lại yên tâm ngồi bên trong tổ của nó với
đầy đủ thóc, hạt cỏ, mẩu bánh…mà chúng đã gom góp suốt mấy tháng ấm áp trước
đó. Chúng đã có đủ lương thực để ăn ngay cả khi mùa đông có kéo dài cả năm. Nó
cũng có đủ thời gian để nghỉ ngơi và trẻ hóa.
Cùng
lúc đó, con châu chấu đang gặp khó khăn. Cùng với tuyết, mùa đông còn mang theo
những cơn gió mạnh. Kỹ năng bay của châu chấu trở nên vô dụng trong cơn gió mạnh
như vậy.
Tin
Tin của chúng ta vốn tính chăm chỉ nên cứ ra của hang để kiếm thêm những hạt cỏ
lạ nhỏ bé do gió bấc mang về từ miền xa xôi có. Và nó nhìn thấy anh bạn châu chấu
khỏe mạnh ngày nào đang ngồi rét run cầm cập ở một gốc dạ mục. Bộ cánh xanh mướt
và khỏe mạnh ngày nào giờ chuyển màu xám xịt và xơ xác. Châu chấu đang rất đói
và rét. Nó chưa bao giờ chuẩn bị gì cho mùa đông cả. Bạn của chúng ta, con kiến,
không chỉ chăm chỉ. Anh ấy cũng tốt bụng. Anh ta đưa cho con châu chấu một ít
thức ăn.
Châu
chấu nhận một ít thức ăn từ kiến bé nhỏ vừa ăn cảm ơn kiến vì nếu không có lòng
tốt của chú kiến thì nó đã chết đói. Bây giờ anh ấy đã nhận ra rằng, nếu không
có sự chăm chỉ và tiết kiệm thì sẽ không có sự an toàn nào cả. Tương lai khó
khăn không có gì là xa vời cả mà có thể là ngay ngày mai.
Đạo
đức của câu chuyện.
Truyện
ngắn này được dân gian truyền tụng khắp thế giới. Chúng tôi đã sửa đổi phần kết
cho phù hợp với thời đại chúng ta đang sống. Ở dạng truyện cũ, con châu chấu phải
trả giá bằng mạng sống của mình vì sự lười biếng. Kiểu kết luận này khiến vấn đề
trở nên khó khăn hơn. Tuy nhiên, chúng tôi tin vào việc tạo ra một thế giới tử
tế hơn cho thế hệ tiếp theo và chúng ta nên nuôi dạy con cái mình hiểu về lòng
tốt.
-
Cần phải có nỗ lực chăm chỉ và tầm nhìn xa để thành công trong cuộc sống. Đừng
để sự thích thú cản trở công việc nghiêm túc, nếu không bạn sẽ hối hận về sau.
Chuyện
về tính chăm chỉ số #2: Hàm răng sắc nhọn của lợn rừng
Trong
rừng có một con lợn rừng sống. Anh ta là một người thấp bé và không mạnh mẽ lắm.
Con lợn lòi luôn mài răng. Anh ta sẽ chà răng vào cây và tiếp tục mài chúng
Anh
có một người bạn chim sẻ. Chim sẻ đã nhìn thấy hành vi này của lợn rừng từ lâu.
Anh ta hỏi con lợn rừng tại sao nó luôn mài răng. Con lợn rừng nói là để đảm bảo
an toàn cho chính mình.
Chim
sẻ nghe thế nó bắt đầu cười nhạo lượn rừng, nó nói: Anh bạn à, dù anh là con lợn
rừng còi cọc hơn trong số những con lợn rừng, nhưng anh vẫn to lớn hơn rất nhiều
so với tôi. Vậy mà anh lúc nào cũng lo đến sự an toàn, trong khi đó tôi luôn
vui vẻ, chẳng hề lo lắng điều đó. Như thế có phải là anh quá hèn nhát không? Yên
tâm đi, chúng ta luôn an toàn.
Lợn
rừng không tức giận với sự nhạo báng của chim sẻ, nó chỉ nói: Tôi phải chuẩn bi
mọi thứ, dù sao thì tôi cũng không biết bay như bạn.
Một
ngày nọ, như thường lệ, con lợn lòi đang mài răng thì một con cáo hung hãn phát
hiện ra nó. Nhìn thấy từ đằng sau nên cáo nghĩ chú lợn rừng của chúng ta là một
chú lợn con bé nhỏ và non nớt. Đây sẽ là món mồi béo bở và dễ dàng cho nó. Nghĩ
vậy con cáo ngay lập tức lao tới để đớp lợn một nhát chí mạng. Không ngờ, con lợn
rừng bất ngờ quay lại, dùng bộ răng nanh răng sắc nhọn của mình xé rách da cáo.
Con cáo đau đớn bỏ chạy và vừa chạy vừa lẩm bẩm; Con lợ sữa này sao lại có bộ răng
sắc nhọn như vậy, thật không thể tin được. Và từ đó nó sợ và không bao giờ tấn
công con lợn rừng nữa.
Chim
sẻ chứng kiến cảnh đó và giờ nó đã hiểu vì sao lợn rừng luôn chăm chỉ mài răng
Đạo
đức của câu chuyện.
Ý
nghĩa của câu chuyện là chúng ta phải làm việc chăm chỉ và chuẩn bị sẵn sàng để
có thể đối mặt với bất kỳ sự khó khăn, thách thức của cuộc sống hiện thực.
Comments
Post a Comment