Câu chuyện được đê xuất: Chuyện ba hạt hướng dương
Thái độ, hành vi cân thay đổi.
Nhút nhát là cảm giác sợ hãi hoặc khó chịu do
người khác gây ra, đặc biệt là trong những tình huống mới hoặc giữa những người
lạ. Đó là một cảm giác khó chịu về sự tự ý thức - nỗi sợ hãi về những gì một số
người tin rằng những người khác đang nghĩ. Nỗi sợ hãi này có thể ngăn cản khả
năng của một người để làm hoặc nói những gì họ muốn. Nó cũng có thể ngăn cản sự
hình thành các mối quan hệ lành mạnh. Nhút nhát thường liên quan đến lòng tự trọng
thấp. Nó cũng có thể là một trong những nguyên nhân của lo lắng xã hội.
Khi bạn có con thường có những biểu hiện như từ chối đến các địa
điểm mới hoặc tham gia vào các sự kiện đông người, luôn bám dính với bạn, không
để bạn rời khỏi tầm mắt của nó, hay cáu gắt, kích động; cắn móng tay, luôn cần
sự trấn an của người thân một cách quá mức và lặp đi lặp lại.. có thể bạn đang
nuôi dưỡng một đứa trẻ quá nhút nhát
Đoc cho con nghe hoặc cho con đọc câu chuyện sau đây sẽ là một cách tốt bên canh những phương pháp khác để giúp trẻ trở nên mạnh mẽ và dũng cảm hơn
Ngày xửa ngày xưa, có 3 hạt hoa hướng dương bị vùi dưới lớp đất ẩm trong vườn. Lòng đất tối tăm và thật nhiều điều bí ẩn và sợ hãi, tuy thế, có ba hạt với nhau nên những cuộc trò chuyện cũng khiến chúng vơi bớt nỗi sợ phần nào. Cả ba hạt hướng dương đều mơ đến một ngày được mọc thành cây, được hít thở không khí trong lành của bầu trời rộng lớn, được đón những ngọn gió mơn man, được trò chuyện cùng những chú chim vui vẻ, những cây cối khác trong vườn và điều kì diệu nhất là được nở hoa và hướng về phía mặt trời rực rỡ, để được rực rỡ như chính tên của chúng. Tuy nhiên, trên mặt đất không chỉ có những điều tuyệt vời như thế mà nó còn chứa đựng rất nhiều hiểm nguy, cái có thể lấy mạng sống của chúng bất kỳ lúc nà. Đó la giá rét, là mưa sa, là cái nóng thiêu đốt và cả những con sâu thích lá, cn thú thích thân nữa. Chỉ nghĩ đến điều đó thôi đã khiến chúng rùng mình.
Mùa
xuân đến, những giọt nước ấm áp nhỏ xuóng chỗ ba hạt hướng dương trú ẩn khiến lớp
vỏ cứng bảo vệ hạt muốn nứt ra. Ba hạt hướng dương mừng rõ lắm, chúng đã sắp được
trở thành cây. Tuy thế nỗi sợ hãi về một thế giới hoàn toàn mới khiến chúng băn
khoăn và chân chừ.
Hạt
hướng dương số 1 nói: Tớ sợ lắm, lỡ vừa chồi lên thì gặp một con sâu bự thì
sao? Nó sẽ cắn cụt tớ mất và tớ sẽ chết mất. Chi bằng cứ nằm ở đây, đơi xem
tình hình thế nào rồi tính tiếp.
Hạt
hướng dương số 2 nói: Chúng ta có thể thoát khỏi lũ sâu đáng ghét nếu như chúng
ta mọc thật nhanh trong đêm, nhưng lỡ ra lá thôi, một đợt rét hại ập đến thì
sao? Chúng ta sẽ chết cóng, những cái lá non của chúng ta sẽ không chịu đưng nổi,
tốt hơn là đợi sang hẳn mùa hè hẵng chồi lên.
Hạt
hướng dương số 3 nói: Tớ không muốn sống
mãi trong tối tăm, tớ muốn nhìn mặt trời, tớ muốn trò chuyện cùng chim, tớ sẽ
chồi lên, tớ sẽ mạnh mẽ để đương đầu với tất cả và chấp nhận tất cả để được hướng
về mặt trời
Hai
hạt hướng dương còn lại nhìn hạt só 3 lắc đầu, thôi kệ anh ta, mình sẽ ngủ tiếp
rồi xem sự thể thế nào.
Hạt
hướng dương dũng cảm quyết định trồi lên khỏi mặt đất ngay trong đếm. Nó háo hức
uống những giọt sương đêm bằng hai chiếc lá mỏng manh. Những sợi rễ yếu ớt cũng
nỗ lực hút nước va dinh dưỡng để tăng lực cho lá. Mọ chuyện yên ổn cho đến chiều
hôm sau, một con sâu nhỏ phát hiện ra nó và bò lên cắn 1 phần lá của nó. Cây hướng
dương nhỏ không nao núng dồn sức tiếp tực nảy ra những chiếc lá mới. Nắng ấm
khiến những chiếc lá lớn nhanh, tạo ra lớp lông nhám khiến lũ sâu cũng phải lắc
đầu. Mưa và gió có thể làm rách lá, nhưng chỉ sau một đêm những chiếc lá rách lại
vươn lên, đón nắng, hứng mua để nuôi cho thân cứng cáp hơn. Những boong hoa nhỏ
bên cạnh cổ vũ cho cây hướg dương nhỏ bé thêm mạnh mẽ. Chim và bướm kể cho nó
nghe những câu chuyện thú vị khiến nó thích thú va quên đi những vất vả khó
khăn mà nó phải trải quan
Và
thật kỳ diệu, một ngay nắng ấm, bông hoa đã nở thật to va rực rỡ mặc cho những
chiếc lá bị mưa gió, sâu bọ làm cho tan, úa và rách nát. Bông hướng dương kiêu
hãnh hướng về phía mặt trời
Trong
khi đó, hạt hướng dương số một khi biết chắc chắn trời đã ấm, vừa trồi lên thì
gặp lũ chuột kiếm ăn đêm, chúng đã không cho cái mầm đó cơ hội nào. Còn hạt số
2, vì sợ hãi nằm mãi dưới đất nên đã bị mưa mùa hạ làm cho thối nhũn.
Bài
học: Dù chúng ta cảm thấy nhỏ bé hay sợ hãi đến đâu, lòng dũng cảm và quyết tâm
có thể giúp chúng ta khám phá những phần kỳ diệu nhất của cuộc sống.
Comments
Post a Comment