Một Thiền sư đang nghỉ ngơi cùng một trong các đệ tử của mình. Hơi đói và khát nên ông ấy lấy một quả dưa ra khỏi túi và cắt nó làm đôi để cả hai cùng ăn.
Trong
lúc ăn, đệ tử hỏi:
'Thưa
thầy kính yêu, vì mọi việc thầy làm đều có ý nghĩa, có lẽ việc thầy chia sẻ quả
dưa này với con là dấu hiệu cho thấy thầy có điều gì đó muốn dạy con.'
Thiền
sư tiếp tục ăn trong im lặng.
'Sự
im lặng của thầy rõ ràng là ẩn chứa một câu hỏi,' người đệ tử nhấn mạnh, 'và nó
phải là thế này: niềm vui mà tôi đang trải qua khi ăn loại trái cây thơm
ngon này nằm ở quả dưa hay ở lưỡi tôi?'
Thầy
không nói gì, ngả lưng vào gốc cây và tiếp tục ưn dưa. Người đệ tử hào hứng nói
tiếp:
'Và
vì mọi thứ trong cuộc sống đều có ý nghĩa, con nghĩ mình sắp tìm ra câu trả lời
cho câu hỏi đó: khoái cảm là một hành động yêu thương và phụ thuộc lẫn nhau giữa
chúng ta, bởi vì nếu không có quả dưa thì sẽ không có đối tượng của khoái cảm
và không có lưỡi của con thì… '
'Thế
là đủ rồi!' Thiền sư gắt. 'Những kẻ ngốc thực sự
là những người tự cho mình là cực kỳ thông minh và dành toàn bộ thời gian để cố
gắng diễn giải mọi thứ. Dưa ngon quá, thế là đủ rồi, bây giờ để cho ta ăn nốt và
nghỉ ngơi một lát nghe chưa!
Bài
học cuộc sống
Có
những người mà tôi thực sự không dám cùng họ ăn trưa, café vào giờ nghỉ hay đơn giản chỉ là ngồi cạnh họ trên ghế đá lúc chờ xe, vì tôi sợ những diễn
giải, giải thích, khuyên bảo và thậm chí giảng giải của họ. Họ mang tất cả kiến
thức chuyên ngành của mình vào mọi lĩnh vực của cuộc sống và hào hứng trao cho
chúng ta với niềm hứng khởi vô bờ. Chỉ cần đi qua họ ta đã thấy mùi “tiến sỹ” rồi.
Việc
cố gắng diễn giải những điều quan trọng trong cuộc sống là một thói quen tốt, nó
khiến chúng ta ngày càng đào sâu kiến thức, nhưng cố gắng diễn giải mọi thứ, thể
hiện kiến thức của mình ở mọi nơi, mọi lúc không chỉ làm người khác khó chịu mà
còn khiến chính bạn không còn khả năng để thưởng thức những khoảnh khắc tuyệt vời
một cách tự nhiên của cuộc sống…
Ta
ăn dưa vì..dưa ngon, vậy thôi!
Comments
Post a Comment