Vấn đề cần giải quyết
Đôi khi bố mẹ có thể bắt gặp con mình buồn bã bởi những điều chúng không giải quyết được như những bài tập thủ công khó, một bài tập mỹ thuật, âm nhạc hoặc đôi khi là bị dọa nạt ở trường. Trẻ thường có suy nghĩ rằng mình không đủ khả năng để giải quyết chúng như không đủ khéo tay, không có năng khiếu hay quá nhỏ bé để giải quyết vấn đề. Ở một mức độ nào đó việc giúp trẻ thoát khỏi những suy nghĩ hạn chế, học cách sử dụng nguồn lực của chính mình, sẵn sàng khám phá và thử thách với những khả năng mới, tin rằng mình có thể làm được nên là những can thiệp đầu tiên. Từ đó trẻ sẽ hình thành tâm thế dựa vào khả năng của chính mình để vượt qua thử thách và tận hưởng thành công từ những lần đó để bồi đắp thêm tính tự tin và sự tự chủ.
Cậu bé Tít của chúng ta có vẻ lo sợ vì trên đường từ
trường về câu phải đi qua một quán cafe mà ở đó như cậu mô tả là có những người
lớn ăn mặc hầm hố, có những hình xăm đáng sợ thường tụ tập bên những chiếc mô tô
rất lớn và nổ ầm ĩ. Tất nhiên là bố mẹ cậu đã tìm hiểu vấn đề và nhận thấy đó
không phải là một mối nguy hiểm.Dù vậy, mẹ cậu muốn tình huống này như một thời
điểm để rèn luyện cậu vươt qua những nỗi sợ hãi và biết cách để sử dụng những
khả năng mà mình có. Một tối khi cậu nói với mẹ rằng cậu có cảm giác sợ hãi mỗi
khi đi qua cái quán café đó mẹ cậu đã nói với cậu rằng. Đôi
khi mọi thứ có thể đáng sợ. Đôi khi chúng ta phải đối mặt với những tình huống
mà chúng ta nghi ngờ mình có thể xử lý được hoặc tự hỏi làm thế nào chúng ta có
thể làm được điều đó. Nhưng thực tế chúng
ta có thể ltự minh xử lý được. Và mẹ cậu đã kể cho cậu nghe chuyện về chú Ếch
Choai.
Ếch
Choai là một con ếch, một con ếch
không còn nhỏ nhưng cũng chưa lớn, rơi vào hoàn cảnh như vậy.
Cậu sống trong một cái ao với tất cả gia đình và rất nhiều bạn bè, nhưng đó
không phải là vấn đề. Cậu có thể ngồi trên một bụi hoa súng và lè cái lưỡi dài
và nhanh của mình ra để bắt một con côn trùng mọng nước bay qua bất cứ khi nào cậu muốn. Đó cũng không phải
là vấn đề.
Vấn
đề là có một con rắn to lớn sống gần bờ ao của Ếch Choai, Mụ Rắn xấu tính đã ngấu nghiến
một số bạn bè của Ếch Choai,
những người đã không cảnh giác khi chơi trò nhảy cóc trên bờ. Nếu một con ếch
quá bận tập trung vào một con côn trùng trông ngon lành, có nghĩa là Mụ Rắn có thể để mắt tới con ếch
đó như một bữa ăn cho chính mình.
Đôi
khi, mụ ta trườn xuống ao, lặng lẽ
bơi từ bông hoa huệ này đến bông hoa huệ khác, tìm kiếm những con ếch to tròn để
bổ sung vào thực đơn của mình.
Ếch
Choai không biết mình có thể làm gì để cứu bản thân hoặc những con ếch khác khỏi
Bà Rắn xấu tính. Lúc đầu, cậu
ấy kêu gọi thần ếch, thần nói: “Tôi đã tạo ra bạn với tất cả những gì bạn cần để
tự giúp mình. Dù tôi rất muốn giúp đỡ nhưng đôi khi có những việc bạn phải tự
mình làm.”
Điều đó không hữu ích lắm ,
Cậu nghĩ, và tự hỏi mình có thể làm gì khác. Một con ếch có thể nhảy, nhưng bà
Rắn có thể phóng nhanh hơn. Con ếch có thể bơi và con rắn cũng có thể bơi. Còn
gì nữa, còn gì nữa? Cậu ấy băn khoăn. Đang chìm trong suy nghĩ, Cậu không
nhận ra mình đã trôi dạt vào một cọc tre cắm
ở giữa ao.
Cú chạm làm cho cô Bói cá giật mình.
Khi ngước lên chiếc cọc và thấy Cô Bói cá, nỗi sợ làm
cho cậu cứng đơ người không biết phải làm gì, bởi lẽ từ trước tới giờ Ếch Choai
vẫn rất sợ Cô Bói cá dù chưa từng thấy cô bắt một con ếch nào. Nhưng rõ ràng
chim săn ếch là có thật. Nhưng trái với sự lo sợ của Ếch Choai, cô bói cá lại cất
giọng dịu dàng nói: “Ếch choai đừng sợ, bói cá không ăn ếch, ta an toàn với
cháu”. Giọng của cô Bói cá khiến Ếch choai ngỡ ngàng, nhưng vốn lễ phép ếch
choai cúi đầu chào cô và xin lỗi vì đã làm cô giật mình. Cô Bói cá lại hỏi “có
chuyện gì mà ếch choai lại suy nghĩ đến mức trôi vô định như thế”. Ếch
Choai bèn mang lo lắng của mình kể với cô. Cô Bói cá nghe xong bèn chỉ bảo. “Tại
sao các cháu không nghĩ đến việc trèo cây, ý cô là nhảy lên cây. Cô đi rất nhiều
nơi và đã từng thấy những con ếch trèo cây rất cừ”.
Ếch
Choai nhớ có lần nghe một người bạn nói: “Giá như chúng ta có thể trèo cây.” Và hôm nay cô bói cá lại kể rằng cô đã từng nhìn thấy ếch
trèo cây, liệu điều đó có thể thực hiện được?? Những
Ếch choai cũng đã nghe nhiều con ếch đã nói:
“Đừng ngốc thế, chúng ta
chỉ là ếch mà thôi. Ếch nhảy và bơi.
Chúng ta không trèo cây.”
Đang suy nghĩ miên man thì Ếch choai cảm nhận được sự
di chuyển của luồng nước và sự rung động của những chiéc lá súng, không cần nhìn
Ếch choai cũng nhận ra, Mụ rắn đang mò đến. Trong
nháy mắt, Ếch Choai nhìn thấy một cành cây phía trên mình và nhảy lên với cú nhảy
lớn nhất trong đời. Bàn chân có màng của nó dang rộng, hai chân sau ấn xuống nước,
đẩy nó ra khỏi ao và bay lên không trung. Cậu vươn hai chân trước ra, nắm lấy
cành cây và kéo mình lên trên cây. Những con ếch khác ở xa hơn trong ao kinh ngạc
nhìn Ếch Choai leo lên cành cây cao hơn.
“Ếch không được phép làm điều đó,” Cậu
nghe thấy một trong những người bạn nghi ngờ của mình lẩm bẩm bên dưới. "Không
được phép ? Chúng ta không thể!” một con ếch khác kêu lên, không muốn
tin vào những gì mình đã thấy. “Chúng
ta có thể,”
Ếch Choai hào hứng đáp
lại. "Tôi vừa làm được. Nếu tôi có thể thì bạn
cũng có thể làm được.”
Những
người khác đã cố gắng. Chúng nhảy lên khỏi mặt nước nhưng chúng không dang rộng
bàn chân có màng của mình đủ rộng hoặc dùng chân ấn đủ mạnh và do đó rơi khỏi
cành cây, té nhào xuống nước .
“Cố gắng hơn nữa nhé,” Ếch
Choai khuyến khích.
“Chúng tôi đang cố gắng hết sức có thể,”
những người khác hét lên. "Điều đó là không thể."
Đúng
lúc đó, Mụ rắn nhìn thấy đàn ếch tập nhảy làm nước văng
tung tóe này ngày càng kiệt sức và nghĩ rằng đây là cơ hội để ăn một bữa tối mười
hoặc mười hai món. Mụ lặn xuống nước và ngay lập tức bằng những cú nhảy mạnh nhất những chú ếch đã biến những
cành cây xung quanh một cây thông Noel được trang trí bằng đồ trang trí hình ếch. Tất cả các
con ếch đã bám lủng lẳng trên những cành cây đó bằng cú nhảy vĩ đại của mình
“Thấy chưa,” Ếch Choai đắc thắng
nói, “điều đó là có thể.”
Lũ
ếch cố bám trụ, quấn chặt chân quanh cành cây, sợ hãi không dám cử động, sợ bị
rơi trở lại xuống nước, sợ Mụ
Rắn xấu tính đang ẩn nấp bên dưới.
Khi
Mụ Rắn xấu tính cuối cùng
đã bỏ cuộc và rời đi, những con ếch cảm thấy tự tin hơn và leo lên cây ngày
càng cao, nơi chúng bây giờ cảm thấy an toàn và yên tâm. Nó không chỉ an toàn
mà còn rất vui. Đôi khi thật thú vị khi lặn trở lại lòng ao sâu, vì một khi họ
biết rằng mình có thể nhảy ra khỏi ao - điều mà trước đây họ không nghĩ là có
thể - tất nhiên, họ có thể làm lại được.
Cậu Tít của chúng ta khi nghe mẹ kể xong thì vui mừng
vỗ tay hoan hô những chú ếch dũng cảm, cậu nhắc lại câu của ếch choai “tôi làm được
thì các bạn cũng làm được” với vẻ đắc ý. Mẹ xoa đầu cậu dặn dò: Con thấy đấy, hãy
như ếch choai, hãy sử dụng hết những khả năng mà chúng ta đang có, hãy thử và làm
hết sức chúng ta sẽ thành công. Và quan trọng hơn nữa, nhiều thứu tưởng như đáng
sợ mà lại không phải vậy, hãy sử dụng cả khả năng giao tiếp như chú ếch này với
cô Bói Cá, nó không những làm cho ếch hết sợ Bói cá mà còn được Bói cá chỉ cho
những cách hay nhất do kinh nghiệm của mình
Comments
Post a Comment