Nếu muốn bước tiếp, điều đầu tiên chúng ta cần làm là bỏ qua quá khứ và nhìn về tương lai với niềm phấn khởi và niềm tin. Trên trang này, chúng tôi trình bày cho bạn những câu chuyện về việc buông bỏ quá khứ và bước tiếp.
Ngày xưa có một con chim tự do. Cô bay lơ lửng trên bầu trời, bắt côn trùng để ăn, tắm trong nắng mai, đôi khi khiêu vũ trong những giọt mưa mùa hè. Một cuộc sống vui vẻ, tự do giống như bao loài chim khác.
Nhưng
cô có một thói quen: mỗi khi có sự kiện nào đó xảy ra trong đời cô, dù tốt hay
xấu, con chim lại nhặt một hòn sỏi từ dưới đất lên. Chuyện vui cô sẽ nhặt hòn sỏi
mầu sắc đẹp đẽ, chuyện buồn cô nhặt hòn sỏi màu đen. Hàng ngày cô sắp xếp những
viên sỏi của mình vào hai cái túi nhỏ đeo bên mình, cười khi nhớ lại những chuyện
vui và khóc khi nhớ lại những chuyện buồn.
Một
con chim luôn mang theo những viên đá, dù bay trên trời hay đi dưới đất, cô ấy
không bao giờ quên chúng. Năm tháng trôi qua, những viên sỏi ngày càng nhiều và
nó khiến chú chim tự do trở nên nặng nề nó không thể bay thanh thoát và dễ dành
như trước nữa. Việc bắt côn trùng trở nên khó khăn, nó cũng không thể khiêu vũ
dưới những cơn mưa mùa hè nữa. Nhưng con chim vẫn cố gắng chịu đựng mọi khó
khăn, bảo vệ những kỷ niệm quý giá của mình, nó cho rằng đó chính là đức hạnh cần
có của một con chim có đạo đức- trân trọng quá khứ của mình.
Sau
một thời gian, con chim đói và khát. Con chim nghĩ rằng có lẽ nó phải để bớt những
viên sỏi trong tổ của mình và tiếp vẫn tiếp tục thu thập nhưng viên sỏi sau mỗi
sự kiện trong đời.
Rồi
một hôm mưa gió, với số sỏi quá nhiều trong tổ, chiếc tổ đã bị mưa và gió giật xuống,
rơi xuống mặt ao rồi chìm nghỉm. Chú chim choàng tỉnh, bỏ tổ, bỏ hết những viên
sỏi mang theo bên mình lóp ngóp bò lên. Khi những tia nắng sưởi mấm và làm khô
bộ lông của mình, cô nhẹ nhàng bay lên và nhìn lại: ừ nó cũng chỉ là một đống sỏi
vô giá trị nhưng nó đã suýt cướp đi mạng sống của chính mình.
Comments
Post a Comment