Câu chuyện số 1: bánh xe cót két cần dầu và người mắc kẹt cần dầu lòng tốt
Một ngày nọ, có một người phụ nữ đang đi dạo dọc theo một con đường quê, và khi cô ấy đang đi qua cổng một cánh đồng, một con ngựa và chiếc xe kéo bước ra, đi xuống con đường cùng hướng với hướng cô ấy đang đi, và ôi! bánh xe kêu như thế nào! Người phụ nữ mong muốn thoát khỏi âm thanh của họ. Đầu tiên cô đi rất nhanh, hy vọng sẽ tiến xa hơn; nhưng không, con ngựa cũng lao lên và đuổi kịp cô. Có lẽ anh ta không thích tiếng rít và muốn cuộc hành trình của mình nhanh chóng kết thúc. Rồi cô nán lại phía sau, chậm rãi bước đi, nhưng rít lên, rít lên - âm thanh đáng ghét vẫn còn đó.
Cuối
cùng khi đến một đoạn đường hẹp, chỉ đủ để một mình chiếc xe đó đi thì chiếc xe
đó dưng lại. Nó khiến cho đoạn đường bị tắc, không ai có thể qua lại nữa và người
phụ nữ cũng mắc kẹt cùng họ. Người phụ nữ
nhìn thấy người nông dân cúi xuống để sửa cái bánh xe nhưng ông to ra thất vọng
và bất lực. Con ngựa kéo cũng đứng đó, thở phì phò vì kéo xe quá mệt. Thay vì
phải nghe tiếng cót két khó chịu từ cái bánh xe, giơ cô lại phải nghe âm thanh
khó chịu từ lời phàn nàn khôn ngớt từ người nông dân và tiếng phì phò của con
ngựa. Người phụ nữ lúc này rất sốt ruột vì có lẽ cô sẽ bị lỡ việc vì chiếc xe này
nên cô tiến lại phía người nông dân để hỏi han. Người nông dân nhìn cô với vẻ mặt
rất áy náy, ông nói, do bánh xe đã khô hết dầu và ông thì chưa có tiền để mua dầu
nhớt nhỏ vào cho nó. Người phụ nữ nhìn ông lão ái ngại, chợt cô lóe lên một ý tưởng.
Cô lại chiếc xe gắn máy của mình, tháo một chút dầu máy trong xe của mình và đưa
cho ông lão để tra vào bánh xe khốn khổ kia.
Một
loáng sau, chiếc xe đã vận hành trơn chu, không còn tiếng cót két nữa, và chú
ngựa cũng không phải phì phò để kéo chiếc xe quá nặng kia. Chiếc xe nhẹ nhàng
qua đoạn đường hẹp, tiếng guốc ngựa gõ xuống đường lốc cóc thật vui tai.
Người
phụ nữ vui vẻ đi sau cái xe lóc cốc nhẹ nhàng vui tai đó, thay vì nghe những tiếng
cót két khó chịu giờ cô thậm chí cô còn có thể lắng nghe tiếng hót của chim, tiếng
ong vo ve và tiếng lá xào xạc ngọt ngào khi gió đùa giỡn giữa chúng. Vfa quan
trọng hơn cô nghe tiếng của sự vui vẻ từ trong tâm trí mình khi cô làm được điều
tốt khi giúp đỡ một người. Cô nghĩ: “bánh xe cót két cần dầu và những ngươi mắc
kẹt cân dầu lòng tốt”.
Tôi
tự hỏi liệu bạn đã bao giờ nhìn thấy đứa trẻ nào khiến bạn liên tưởng đến những
chiếc bánh xe khó chịu đó chưa? Chúng là những đứa trẻ không thích cho mượn đồ
chơi, không thích chơi những trò chơi mà bạn bè gợi ý mà thay vào đó, chúng
thích làm hài lòng chính mình.
Bạn
có biết bánh xe cần những gì để chúng chuyển động êm ái không? Họ cần dầu. Và
những đứa trẻ khó chịu, luôn ghét chúng ta bằng những cách ích kỷ, không tử tế,
cần một loại dầu khác – dầu của lòng tốt. Điều đó sẽ khiến mọi việc diễn ra êm
đẹp; Ghi nhớ
Bánh
xe kêu cọt kẹt cần dầu. Những người đang mắc kẹt, họ cần Dầu của Lòng tốt.
Câu chuyện số 2: Cây, Hoa, Chim và Ong, tất cả đều có thể tử tế với nhau
Con
có biết rằng cây và chim, ong và hoa có thể tử tế với nhau? Họ có thể
Mẹ
sẽ cho con biết họ có thể tử tế với nhau như thế nào.
Có
môt cây anh đào ở góc vườn, hãy nhìn những quả anh đào đỏ tươi xinh đẹp mọc
trên cây đó. Tất cả trẻ nhỏ đều thích quả anh đào và các loài chim cũng thích
chúng.
Một
chú chim nhỏ bay đến cây anh đào và hỏi: "Cho tôi xin một trong những quả
bóng nhỏ màu hồng này được không?"
Gió
nghe thấy vậy thì thầm vào tai cây anh đào: “đừng cho chim ăn qur của bạn, chim
có giúp gì cho bạn được đâu. Hãy cho chim sâu ăn quả của bạn vi chim sâu mới bắt
sâu cho bạn, còn con chim này nó không bắt sâu”
Nhưng
cây anh đào không nghĩ vậy, nó nói với chim.
“Được
chứ, chú chim nhỏ,” cây anh đào nói; "Hãy lấy những trái chín của tôi với
lượng đủ dùng."
Vậy
là con chim có một bữa tiệc trái cây ngon lành với những quả anh đào, và sau
đó, nó nghĩ đến lòng tốt của cây và việc nó có thể làm gì để đáp lại?
Sau
khi ăn xong những quả anh đào chú chim nhỏ hái thêm vài trái nữa và tha chúng đi
chỗ khác. Nó tìm những chỗ đất trống, cao và không quá khô. Nó thả những trái
anh đào chí mọng ở đó. Một thời gian sau, những quả anh đào sẽ gặp mưa và nảy mầm.
Những khoảng đất trống cao ráo đó sẽ là chỗ ở của một cây anh đào mới, nơi nó đủ
không gian, ánh sáng để phát triển nhanh chóng và tiếp tục cho ra những chùm
anh đào chín mọng và ngọt lịm. Trong khi đó những trái anh đào rung xuống dưới
gốc cây sẽ không trở thành cây anh đào mới do không đủ ánh sáng cũng như không
gian.
Chim
được ăn trái anh đào và những cây anh đào mới được mọc lên, đó là kết quả của
việc chim và cây rất tử tế với nhau.
Thế
thì Hoa và Ong, chúng tử tế với nhau như thế nào?
-
Con có thích hoa huệ không? Và có có để ý khi con ngửi hoa huệ, có hạt bụi vàng
nào dính trên chóp mũi con không? (Cho trẻ xem một bông hoa huệ, hoặc hình ảnh
của một bông hoa huệ, nếu có thể.) Hãy nhìn vào chiếc cốc lớn đựng hoa huệ, và ở
đó, cái mà chúng ta gọi là đài hoa, con sẽ thấy một ít nước ép ngọt ngào, thơm
ngon. Nó dùng để làm gì? Hỏi con ong; cô ấy sẽ nói với con.
Và
mỗi khi hoa huệ nở những con ong sẽ bay đến. Chúng chào hỏi bông hoa và xin những
thứ nước ép ngọt ngào đó. Lúc đó bông huệ sẽ nở to ra và chào đón ong bằng những
lời ngọt ngào nhất "À! Bà Ong đấy ư, tôi hiểu rồi, mật ong là dành cho bà”
-
Nhưng con ong đã làm gì cho bông hoa vậy? Con e là chẳng có gì cả.
-
Ồ, tất nhiên là có rồi, mẹ nói. Ong sẽ mang cho cô hoa huệ ấy một ít bụi hoa
(phấn hoa) trên lưng và bay đến những bông huệ khác để lấy mật. Khi đó một số
‘bụi’ bám vào lưu ong sẽ bán lại vào nhị của bông huệ đó, và đó là cách để những
hạt hoa ra đời. Những hạt hoa sẽ cùng gió bay đi khắp nơi để tạo ra những cay
huệ mới. Đó là cách mà hoa huệ không bao giờ hết, chúng tồn tại và tiếp tục
cung cấp hoa cho chúng ta và mật cho ong.
Con
yêu của mẹ, các con thấy đấy, những bông hoa giúp đỡ lẫn nhau như thế nào và
con ong mang thông điệp từ người này sang người khác như thế nào; do đó, nếu chim
và cây, hoa và ong đều tử tế với nhau, thì trẻ em còn phải tử tế với nhau hơn nữa.
Ghi
nhớ.
Chim
và cây, hoa và ong đều tử tế với nhau, thì trẻ em còn phải tử tế với nhau hơn nữa.
Câu
chuyện số 3. Cho đi để nhận lại nhiều hơn
Bạn
có nhớ cô bé Mít trong những câu chuyện của tôi không? Đó là cô gái nhỏ nhắn có
mái tóc xoăn đáng yêu và đôi mắt đẹp như nước biển buổi sáng ấy. Và đây là câu
chuyện về cô ấy khi cô đã lớn hơn một chút. Cô đã lên cấp II rồi.
Nhà
của Mit nằm trên đỉnh một ngọn đồi và con đường dẫn lên đó rất dốc. Một buổi tối
mùa hè, khi Mít đi bộ từ thị trấn về nhà, cô ấy bắt gặp một người phụ nữ đi chợ
về, mang theo một chiếc giỏ nặng cũng như một bọc được buộc trong một chiếc
khăn tay kẻ ca-rô màu xanh lam.
Người
phụ nữ tội nghiệp dừng lại nghỉ ngay khi Lulu đến gần cô. "Hãy để cháu
xách cái bọc này cho bà," Mít nói. Và trước khi người phụ nữ kịp trả lời,
cô ấy đã nhặt nó lên và lê bước đi.
“Có
lẽ mẹ cậu sẽ không vui khi thấy cậu mang cái bọc của tôi?” người phụ nữ thở
dài. "Một số người cho rằng việc mang theo cái bọc quê mùa này là điều thô
kệch với một cô gái trẻ."
"Tử
tế không bao giờ là thô kệch," Lulu trả lời. “Đó là điều mẹ cháu sẽ nói.”
Thế là họ đi tiếp cho đến khi tới ngôi nhà, Mít để người phụ nữ đầy lòng biết
ơn đó trước cửa nhà mình và quên bẵng chuyện đó.
Vài
năm sau, Mít đi xa để học trên thành phố, và vì lỡ chuyến tàu, cô trở về với đầy
những gói hàng vào một buổi tối, đêm ẩm ướt. Không có ai đón cô, không có ai
giúp cô xách đồ, và trời đang đổ mưa. Cô vội vã ra ngoài để tìm một chiếc taxi
nhưng không có chiếc nào nên cô bắt đầu đi bộ lên đồi. Đi được một đoạn cô dừng
lại nghỉ, vì gói hàng nặng quá; và ngay lúc đó một người đàn ông bước tới và
nói: "Hãy đưa tôi những cái bịch của cô, thưa cô, chúng có vẻ nặng quá đối
với cô". Và Mít vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ đưa chúng cho anh. Anh mang
chúng đến tận cửa nhà mẹ cô, và hầu như không chờ đợi để nghe những lời cảm ơn
đầy biết ơn mà Mít sẽ tuôn ra.
Bạn
đã bao giờ nghe câu nói này chưa: "Hãy cho đi, bạn sẽ được nhận lại".
Tôi nghĩ chúng đã trở thành hiện thực trong câu chuyện nhỏ này. Phải không bạn?
Tất
cả chúng ta hãy cố gắng xây dựng thật nhiều “vàng ròng” của Lòng tốt vào “Ngôi
đền” của mình.
Ghi nhớ: Khi chúng ta cho đi, ròi chúng ta sẽ nhận lại nhiều hơn vào một thời điểm không ngờ
Comments
Post a Comment