Đôi khi, ngay cả những điều đơn giản nhất trong cuộc sống cũng có thể dạy cho chúng ta những bài học có tác dụng nhắc nhở chúng ta về những điều tốt đẹp trong cuộc sống…chẳng hạn như một bát mì đơn giản.
Một
đêm nọ, một cô bé 12 tuổi cãi nhau dữ dội với mẹ rồi xông ra khỏi nhà. Khi đang
lang thang trong thị trấn, cô chợt nhận ra mình không có tiền trong túi, thậm
chí còn không có đủ tiền để gọi điện về nhà.
Sau
khi đi bộ khoảng hàng giờ đồng hồ, bụng cô bắt đầu sôi lên và cô bắt đầu cảm thấy
rất đói. Cô chợt ngửi thấy một mùi thơm ngọt ngào và phát hiện ra một quán phở,
một trong những món ăn cô thích ăn nhất. Cô ước ao có được một bát phở biết
bao! Nhưng cô có một vấn đề, cô không có tiền!
Người
chủ quán có lẽ cũng đã đến giờ đóng cửa nhưng khi nhìn thấy cô bé đứng ở bên
ngoài và nhận thấy vẻ mặt buồn bã và thái độ bối rối của cô nên cất tiếng hỏi:
“Chào cô bé, cháu có muốn ăn một tô phở không?
Cô
bé chỉ lắc đầu ngượng ngùng đáp: “Con không có tiền.
“Được
rồi, hãy vào đây kể cho cô nghe có chuyện gì với con và cô sẽ đãi con một bát,”
người chủ nói, “vào nhà đi, cô chỉ còn một tô cuối cùng.”
Vài
phút sau người chủ mang đến cho cô một tô mì nóng hổi. Cô bé rất vui mừng khi
nhìn thấy đồ ăn và bắt đầu ngấu nghiến những món ăn ngon lành…rồi đột nhiên bật
khóc.
"Tại
sao con lại khóc? Có chuyện gì vậy? Con khóc vì điều gì?”, chủ cửa hàng hỏi.
"Không
có gì đâu ạ. Không có gì đâu. Chỉ là con quá cảm động trước lòng tốt của cô!”,
cô gái vừa nói vừa lau nước mắt trên mặt. “và con còn tủi thân nữa”
“Tại
sao con lại tủi thân?”
“Con
không thể tin được. Kể cả người lạ trên đường cũng có thể cho tôi một bát phở
ngon lành và không cần yêu cầu gì từ con. Mẹ con thật độc ác và tàn nhẫn. Con đã
cãi nhau với mẹ, và con quyết định sẽ rời bỏ ngôi nhà ấy. Con có người mẹ tồi tệ
nhất trên trái đất này”
Chủ
cửa hàng thở dài và hỏi: “Tại sao con lại nghĩ như vậy? Cô muốn con suy nghĩ lại.
Cô chỉ đãi con một bát phở đơn giản, bát cuối còn lại trong ngày và con rất vui
và hài lòng. Con nghĩ cô là người tốt, con cảm ơn cô từ đáy lòng, con trân trọng
và biết ơn. Nhưng mẹ con đã nuôi con từ khi bạn còn nhỏ. Mẹ con đã chăm sóc con,
cho con ăn, cho con quần áo và cho con sự yêu thương. Con có thể nào quy đỏi tất
cả những thứ ấy ra những bát phở được không? Vậy mà tại sao con không nhận thấy,
trân trọng và biết ơn? Bát phở này lẽ nào lại trọng hơn mẹ của con?
Cô
gái nghe xong rất buồn, xấu hổ cúi mặt xuống rồi tự nhủ: “Sao mình lại không
nghĩ ra nhỉ? Một bát phở của một người xa lạ khiến mình cảm thấy biết ơn và hạnh
phúc, trong khi mẹ mình đã nuôi mình từ khi mình sinh ra, và mình chưa bao giờ
cảm thấy biết ơn về điều đó… Mình chưa một lần nói lời cảm ơn”.
Cô
bé cảm ơn người chủ quán, hứa sẽ tự đi về nhà ngay lúc này. Trên đường về nhà,
cô bé tự nghĩ sẽ nói gì với mẹ khi về đến: “Mẹ ơi, con xin lỗi. Con biết đó là
là của con, xin hãy tha thứ cho con…”
Một
lúc sau, cô trở về nhà và bắt đầu leo lên cầu thang. Đột nhiên, cô ngước lên
và thấy mẹ đang đầy lo lắng và mệt mỏi vì tìm kiếm cô khắp nơi. Khi nhìn thấy
con gái, mẹ nhẹ nhàng nói: “Vào nhà đi con. Có lẽ bạn đang rất đói. Mẹ đã mua
cho con một tô phở lớn khi đi tìm con ngoài phố, ăn đi kẻo nguội…”
Không
kìm được sự xúc động và hối hận, cô bé bắt đầu nức nở trong tay mẹ.
Các
bạn thấy đấy, trong cuộc sống, đôi khi chúng ta dễ dàng trân trọng những hành động
nhỏ nhặt của một số người xung quanh, nhưng đối với những người thân, đặc biệt
là cha mẹ, chúng ta lại thường coi thường tình yêu thương, sự hy sinh của họ mà
coi đó là những việc làm tự nhiên, thông thường như nó vốn phải diễn ra như vậy.
…chúng ta coi đó là điều hiển nhiên.
Tình
yêu thương, sự quan tâm và chăm sóc của cha mẹ là món quà quý giá nhất mà chúng
ta may mắn có được kể từ ngày chúng ta chào đời.
Cha
mẹ không mong đợi chúng ta đền ơn họ vì đã nuôi dưỡng và chăm sóc chúng ta…nhưng
THỰC SỰ trân trọng sự hy sinh và yêu thương vô điều kiện của cha mẹ là điều bất
kỳ một người con nào cũng cần phải thấm nhuần?
Vì
vậy… hôm nay hãy dành chút thời gian để cảm ơn cha mẹ của bạn. Hãy ôm họ, hôn họ,
cảm ơn họ vì tất cả những gì họ đã làm cho bạn hoặc chỉ nói với họ một câu đơn
giản là “CON YÊU MẸ (BỐ).
Comments
Post a Comment