Ngày
xưa có một cậu bé chạy rất nhanh sống ở một ngôi làng nhỏ. Cậu ấy rất hiếu thắng
và vì thế chiến thắng có ý nghĩa rất lớn đối với cậu bé.
Một ngày nọ, cậu bé đó tham gia một cuộc thi chạy và cả làng đã cổ vũ cậu và hai cậu bé khác trong suốt cuộc đua. Cậu bé đã có những bước nước rút dũng mãnh dể về đich đầu tiên. Đám đông reo hò và tôn vinh người chiến thắng, cậu bé cảm thấy mình thật quan trọng.
Tuy
nhiên, trong đám đông có một nhà thông thái vẫn giữ bình tĩnh và không biểu lộ
cảm xúc gì.
Cuộc
đua thứ hai được bắt đầu với hai người thách đấu mới tiến lên để đấu với cậu
bé. Quả nhiên, cậu bé lại một lần nữa về đích đầu tiên để lên bục nhận cúp.
Một
lần nữa, đám đông lại ngây ngất, nhưng nhà thông thái vẫn đứng yên và bình thản,
không biểu lộ cảm xúc. Cậu bé lại tự hào về bản thân và thách đấu một cuộc đua
khác.
Thấy
vậy, ông già thông thái đưa ra cho cậu bé hai đối thủ mới – một là một bà già yếu
đuối và người kia là một người đàn ông mù.
Cậu
bé bối rối. “Sao lại đấu với hai đối thủ này, việc này thật dễ dàng!”, cậu bé nói.
Ông
già thông thái trả lời: “Vậy hãy đua đi!”
Và
tất nhiên, không cần quá nhiều nỗ lực, cậu bé là người duy nhất về đích, bỏ lại
hai đối thủ còn lại vẫn đứng ở vạch xuất phát.
Cậu
bé lại ngây ngất với chiến thắng, nhưng thật ngạc nhiên, lần này không có ai
trong đám đông lên tiếng cổ vũ.
Cậu
bé hỏi: “Chuyện gì đã xảy ra vậy? Tại sao họ không ăn mừng thành công của tôi?”
Ông
già thông thái trả lời: “Hãy đua lại!! Nhưng lần này, tất cả các tay đua phải
cùng nhau hoàn thành cuộc đua và về đến đích.”
Cậu
bé tiến đến vạch xuất phát và đứng giữa bà cụ già yếu và người đàn ông mù. Khi
cuộc đua bắt đầu, anh nắm tay cả hai đối thủ và bắt đầu bước chậm rãi về đích,
vượt qua vạch đích cùng với hai đối thủ còn lại.
Lần
này khi cuộc đua kết thúc, đám đông rất vui mừng và cổ vũ cho các vận động viên
chạy. Ông giả thông minh mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu.
Cậu
bé cảm thấy tự hào nhưng muốn biết tại sao đám đông chỉ reo hò khi cả đội cùng
nhau hoàn thành cuộc đua. Anh ta hỏi ông già: “Đám đông đang cổ vũ cho ai? Ai
trong ba người?”
Ông
già thông thái nhẹ nhàng trả lời: “Trong cuộc đua này, cháu đã giành chiến thắng
nhiều hơn bất kỳ cuộc đua nào mà cháu đã từng chạy trước đây, vì cháu đã giành
được sự tôn trọng của mọi người. Đám đông không cổ vũ cho một người chiến thắng.
Họ đang cổ vũ để thể hiện sự tôn trọng với cách mà cháu chạy.”
Bài
học cuộc sống
Chiến
thắng có phải là thước đo duy nhất cho sự thành công của bạn? Nếu bạn luôn thắng,
chẳng bao lâu nữa mọi người sẽ ngừng cổ vũ cho bạn.
Khi
nhìn lại cuộc đời mình, bạn nên hỏi: “Ai đang chạy cạnh tôi trong cuộc đua này?
Nếu đó không phải là một trận đấu công bằng, tôi có giúp người khác thành công
không? Tất cả chúng ta đã vê đích cùng nhau chưa?”
Chiến
thắng không phải lúc nào cũng quan trọng, điều quan trọng là cách bạn kiểm soát
và điều hành cuộc đua.
Comments
Post a Comment