Ngày xửa ngày xưa, có một con chó đi lạc ở một thị trấn nhỏ. Một ngày nọ, con chó lấy được một khúc xương đầy thịt từ cửa hàng bán thịt. Quá phấn khích, nó ngoạm vội lấy khúc xương, chạy một mạch và tìm một nơi vắng vẻ để thoải mái tận hưởng.
Nó chạy đến bờ sông gần đó để một mình thưởng thức khúc xương. Khi đang nhai khúc xương, nó tình cờ nhìn xuống sông. Nó nhì thấy một con chó với một khúc xương đầy thịt khác. Thực ra đó là hình ảnh phản chiếu của chính nó trên sông.
Con
chó tham lam cũng muốn giật cục xương đó từ con chó trên mặt sông. Vì vậy, nó mở
miệng, sủa dữ dội cùng vẻ mặt dữ tợn nhất nhằm vào hình ảnh phản chiếu của
chính mình, hy vọng bằng cách đó nó sẽ làm cho con chó kia sợ hãi mà bỏ khúc xương
để chạy trốn. Khi đó nó sẽ lấy được khúc xương đầy thịt kia. Nhưng than ôi! Khi
vừa mở miệng, khúc xương rơi từ miệng nó xuống sông tạo thành tiếng “bõm” và nước
bắn tung tóe. Tất cả, con chó và khúc xương kai cũng tan theo tiếng “bõm” cùng
với mặt nước xao động.
Con
chó ngẩn người, cứ thế nhìn xuống dòng sông và tiếc nuối khúc xương của mình
cho đến tận tối khuya nó mới bò về với cái bụng rỗng.
Bài
học đạo đức từ câu chuyện
Lòng
tham làm ta mờ mắt, ta khôg phân biệt được đâu là thật, đau là giả, đau chỉ là ảo
ảnh. Và vì lẽ đó ta thường bỏ đi cái thật mà mình đang có để đi tìm, đi tranh dành
cái ảo ảnh không có thực trong đời. Và ta mất tất cả.
Hãy
hài lòng, quý trọng và biết ơn cái mà mình đang có, đó mới là hạnh phúc thực
Comments
Post a Comment