Người thợ xây và ngôi nhà của chính mình- câu chuyện về giữ trách nhiệm và sự tân tâm trong công việc

 

tận tâm đến cuối cùng


Một người thợ xây dựng sắp nghỉ hưu nói với ông chủ rằng anh ta sẵn sàng kết thúc sự nghiệp và dành thời gian cho vợ và gia đình. Anh ấy sẽ nhớ công việc của mình, nhưng anh ấy cảm thấy đã đến lúc dành thời gian cho những người quan trọng nhất đối với anh ấy. Đó là gia đình.

Ông chủ của anh ta rất buồn trước tin này, vì người thợ xây này đã là một nhân viên giỏi và đáng tin cậy trong nhiều năm. Anh ấy đã làm việc với lòng yêu nghề, sự tận tâm, lòng tự trọng và chưa bao giờ phàn nàn về việc mình nhận được gì từ sự nỗ lực khác biệt của mình so với những người thợ khác. Anh ấy đã mang lại nhiều lợi ích cho ông chủ bởi phẩm chất đó của mình. Vì vậy ông chủ của anh ta hỏi người thợ xây liệu anh có thể giúp ông ta xây thêm một ngôi nhà cuối cùng nữa trước khi nghỉ hưu không.

Người thợ mộc miễn cưỡng nhượng bộ, dù niềm đam mê xây dựng của ông đã phai nhạt.

Trong khi anh ấy đang xây dựng ngôi nhà cuối cùng này, đạo đức làm việc bình thường của anh ấy đã phai nhạt và những nỗ lực của anh ấy cùng lắm là tròn vai và không để xảy ra những sai sót quá lớn. Anh ta sử dụng những vật liệu một cách khá tùy tiện miễn sao nó thuận lợi cho công việc và giảm bớt những chi tiết nào có thể giảm bớt, bỏ qua những công đoạn nào có thể bỏ qua. Tất cả để công việc có thể tốn ít công sức nhất, công việc kết thúc sớm nhất và không xảy ra những lỗi lớn mà người bình thường có thể nhận ra. Đó là một cách tồi tệ để kết thúc sự nghiệp tận tâm mà anh ấy từng có.

Khi người thợ xây làm việc xong, ông chủ của anh ta đến xem nhà. Anh ta đưa chìa khóa cho người thợ xây và nói: “Ngôi nhà này là món quà tôi dành tặng anh vì tất cả những công việc khó khăn mà anh đã làm cho tôi trong nhiều năm qua. Anh đã làm công cho tôi nhưng như làm cho chính mình với sự tận tâm, tinh thần trách nhiệm và không đòi hỏi. Vì lẽ đó đây là điều tôi đã có ý định từ lâu để dành thưởng cho anh về tất cả nhữung điều tốt đẹp đó”.

Người thợ xây ngớ người, anh không nghĩ rằng người chủ lại có thể ghi nhận và đánh giá cao anh như vậy.

Thật là một món quà hào phóng khi nhận được từ ông chủ của anh ấy. Anh cầm chiếc chìa khóa ngoi nhà của mình với cảm xúc đan xen và có phầ nuối tiếc và xấu hổ. Đó không chỉ là sự nuối tiếc rằng nếu anh ấy biết mình đang xây một ngôi nhà cho riêng mình, anh ấy sẽ nỗ lực như thường lệ để tạo ra một ngôi nhà chất lượng cao hơn mà còn là cảm giác nuối tiếc về điều gì đã mất mát trong anh, dù rằng không phải ai cũng nhận ra điều đó.

Đạo đức:

Ý tưởng tương tự cũng áp dụng cho cách bạn xây dựng cuộc sống của mình.

Phần lớn trong chúng ta mỗi ngày thức dậy đều háo hức rằng sẽ nỗ lực hết mình để tiến về phía trước, thế nhưng chúng ta lại thường làm những công việc tầm thường, làm cho xong để dành những việc quan trọng hơn cho “một ngày nào khác”.

Rồi một ngày, chúng ta thấy mình bị sốc vì cuộc sống của chúng ta không như những gì chúng ta mong đợi. “Ngôi nhà” chúng ta xây để ở có rất nhiều sai sót do thiếu sự nỗ lực.

Và cũng có những người đã nỗ lực, đã nhiệt tâm, đã sống một cuộc đời đầy cảm hứng, trong sáng và vô tư. Rồi một ngày khi sắp kết thúc cuộc sống công việc họ chợt nhận ra mình khôngc ó được những gì mà những kẻ tầm thường, khôn lỏi và mưu mô có được. Sự thất vọng và tiếc nuối khiến họ đưa ra quyết định… buông mình trong phần còn lại. Kết quả là họ đã mất tất cả những gì tốt đẹp nhất mà họ đã dày công xây dựng trong suốt cuộc đời

Xây một ngôi nhà với sự tâm huyết, xây dựng một cuộc đời trong sáng không phải là công việc ngày một ngày hai, nhưng phá hủy nó thì có thể chỉ trong phút chốc, chỉ một chút buông mình…

Thái độ và sự lựa chọn của bạn giúp xây dựng cuộc sống mà bạn sẽ sống vào ngày mai. Vì vậy… hãy xây dựng và giữ gìn cẩn thận dù chỉ là trong khoảnh khắc.


Comments