Một cậu bé sống cùng bố mẹ trên thành phố. Cậu sống trong một chung cư hạng trung và phần lớn thời gian của cậu là ở trường bán trú và các trung tâm học thêm. Nghỉ hè được bố mẹ đưa về quê chơi với ông bà nội. Cậu bé rất thích được ở đây nơi cậu được hòa nhập vào thiên nhiên, tạm rời xa áp lực học hành ngày đêm, được trải nghiệm và thấu hiểu những thứ cậu chỉ thấy trên sách vở như quan hệ họ hàng, anh em họ hay hàng xóm láng giềng. Thấy con thích thú với cuộc sống ở quê và học được nhiều từ đó bố mẹ cậu quyết định để cậu ở lại với ông bà một tháng. Tuy nhiên cậu bé vừa muốn ở lại vừa muốn về thành phố theo bố mẹ vì cậu chưa từng sống xa bố mẹ như thế này. Sau nhiều lần động viên cuối cùng cậu cũng dũng cảm để ở lại.
Những ngày sau khi bố mẹ đã trở về thành phố bà nội mới
thấy rằng cậu bé rất thiếu chủ động, cậu luôn cảm thấy sợ hãi với những tình huống
mới, không dám tự khám phá những trải nghiệm mới nếu không có người lớn đi cùng,
luôn lúng túng và bất lực trước những rắc rối và khó khăn dù là nhỏ nhất, và với
cậu bé điện thoại như là chiếc dây rốn thứ hai nơi cậu có thể tìm lại được cảm
giác an toàn cũng như giải pháp cho mọi tình huống.
Ông bà cảm thấy rất thương và lo lắng cho cháu vì những
thiếu hụt về sự tự tin và kỹ năng sống như vậy, ông bà muốn cháu mình thích và
sẵn sàng phiêu lưu hơn, dám khám phá những trải nghiệm mới, kiên trì, quyết tâm
và trên hết tự tin vào bản thân. Một hôm trời mưa có một chú ếch nhỏ nhảy từ sân
vào hiên nhà, nó khiến cho cậu bé vừa thích thú vừa sợ hãi. Bà nhìn cậu bé nhảy
lùi lại khi thấy con ếch thì cười lớn. Bà nói: Cháu trai của ta, cháu thật
nhanh nhẹn, thông minh và ngoan ngoãn, nhưng sẽ tuyệt vời hơn nếu cháu dũng cảm
như chú ếch nâu này
Cậu bé hồ hởi nói “Ếch nâu dũng cảm như thế nào hả bà”
Bà xoa đầu cậu cháu nói: Ngồi xuống đây bà sẽ kể cho
cháu nghe cậu chuyện về ếch nâu.
Ở một cái ao nọ có một gia đình nhà ếch, ếch bố mẹ
sinh được nhiều con và lúc nhỏ chúng được gọi là nòng nọc. Có một cậu bé nòng nọc
nhỏ nhất nhà ếch nhưng đã hiếu động từ lúc mới sinh ra. Cậu bơi lội tung tăng
khắp nơi nên da đen nhánh. Khi lớn hơn thành chú ếch thì da chuyển màu nâu nên
mọi nười gọi cậu là ếch nâu.
Vẫn như hồi còn nhỏ, Ếch nâu nói nhiều, khá
phiêu lưu và thích khám phá. Một số người mô tả cậu ấy là người tọc mạch hoặc “lắm lời”. Mẹ cậu thường nói với cậu rằng cậu hay
dí mũi vào mọi chuyện, đó là đièu không nên.
“Hãy nhớ lời tôi,” mẹ cậu thường nói
“Một ngày nào đó con
sẽ gặp rắc rối lớn.” Nhưng Ếch nâu phải khám phá. Cậu chỉ cần khám phá những
điều cậu chưa biết.
Rốt
cuộc, thật vui khi rời khỏi ao nhỏ
và nhảy quanh sân trong trang
trại. Thật là thú vị khi nhìn những chú gà hài hước bận rộn gãi và mổ quanh chuồng.
Cậu sẽ không muốn bị giam cầm
như họ, cậu
tự nghĩ.
Cậu đã phát hiện ra rằng việc
đến thăm chuồng lợn gần như luôn mang lại cho cậu cơ hội bắt được một hoặc hai
con ruồi béo bở. Có rất nhiều người xung quanh nên việc liếm nhanh chiếc lưỡi
dài của cậu ấy hầu như luôn đảm bảo một bữa ăn.
Một
ngày nọ, Ếch nâu
đang đi ngang qua cơ sở sản xuất sữa thì ngửi thấy mùi thơm tươi mát của kem. Lần
theo mũi, cậu ngửi thấy mùi hấp dẫn bốc ra từ một chiếc xô trên sàn. Muốn nếm
thử kem, cậu nhảy về phía mép xô nhưng nhảy chưa đủ cao. Cậu thử lại lần nữa, nỗ
lực hết mình. Lần này cậu ấy đã làm quá sức, nhảy qua vành xô và đáp xuống lớp kem
tươi với một tiếng tõm nhẹ .
Chất
kem đặc và ấm. Cảm giác này dễ chịu hơn rất nhiều so với việc bơi trong cái ao
lạnh lẽo của cô. Thậm chí tốt hơn, nó có vị ngon để uống. Cậu thè chiếc lưỡi
dài của mình ra, nhấm nháp vài ngụm đậm đà. Tuy nhiên, sau khi chơi đùa một lúc
và uống no nê, Ếch nâu nghĩ
rằng đã đến lúc phải quay trở lại ngôi nhà bên ao của mình. Đây là lúc rắc rối
của cậu bắt đầu.
Bạn
thấy đấy, Ếch nâu
đã không nghĩ xa đến thế. Cậu đã nghĩ đến việc chui vào trong xô nhưng cậu
lại chưa hề có ý nghĩ gì về việc ra khỏi xô. Hai bên sườn của xô thì rất dốc,
bàn chân phủ kem của cậu ấy quá trơn để có thể bám vào, và cậu ấy không thể nhảy
qua cái vành của xô được.
Cậu bế tắc, cảm thấy bất lực và không biết phải làm gì.
Cậu
có thể tiếp tục bơi, cậu tự nhủ. Tuy nhiên, mặc dù cậu ấy có thể tận hưởng niềm
vui trong một thời gian nhưng điều đó cũng không giải quyết được vấn đề của cậu
ấy. Cậu có thể đợi ai đó đến giải cứu, nhưng có lẽ sẽ rất lâu và nếu người nông
dân tìm thấy cậu,
ông ta có thể sẽ không vui lắm khi tìm thấy một con ếch vừa ghé thăm chuồng lợn
đang bơi trong kem của mình. Nó có thể sẽ
là cái kết bi thảm cho cậu. Nếu cậu bỏ cuộc và dừng lại,
cậu có thể bị chết đuối. Ôi trời, mọi chuyện thật quá khó khăn đối với cậu bé Ếch nâu tội nghiệp.
Không
biết phải làm gì, cậu làm điều duy nhất có thể làm: Tiếp tục bơi. Cậu bơi vòng
quanh trong vùng nước kem, thực hiện động tác đá ếch, như loài ếch thường làm. Cậu
đá và cậu đá. Cậu đá và cậu đá. Sau đó cậu ấy đá thêm vài cái nữa. Cậu Ếch nâu đã quyết tâm sẽ không bỏ
cuộc và chết đuối. Cậu phải tiếp tục làm
gì đó nên cậu đá và đá thêm nữa. Khi làm vậy, cậu bắt đầu
nhận thấy việc bơi qua lớp kem ngày càng trở nên khó khăn hơn. Lúc đầu, cậu nghĩ
mình chỉ cảm thấy mệt mỏi, nhưng sau đó cậu nhận ra rằng lớp kem ngày càng đặc
hơn. Cú đá của cậu ấy đã biến kem thành bơ!
Đầu cậu lóe lên một cái gì đó rất mới. Đây có thể là cách
để cứu sống mình. Dù cậu không hiểu vì sao lại như vậy nhưng cậu càng bơi mạnh,
càng đạp mạnh thì chất lỏng trong xô càng đặc lại. Với
điều này, hy vọng của cậu đã được khôi phục và cậu bơi ngày càng mạnh mẽ hơn,
tiếp tục vòng tròn trong xô cho đến khi bơ trở nên cứng đến mức cậu có thể đứng
trên đó và nhảy. . . ngay trên mép xô. Dù mệt mỏi nhưng cậu lại vui vẻ nhảy xuống
ao. Khi tắm trong ao, rửa sạch bơ trên người, cậu Ếch nâu nghĩ thầm: “Tôi luôn
thích kem, nhưng tôi thích bơ hơn”.
Cậu bé nghe xong câu chuyện thích thú reo lên với bà: Ếch
nâu giỏi quá, cậu ấy đã tự cứu được mình…
Bà xoa đầu cậu và nói: Tuyệt hơn nữa là cậu còn được
thưởng thức cả kem và bơ nữa. Nhưng cháu thấy đấy, đièu sẽ khiến cho ếch nâu chắc
chắn sẽ trở nên mạnh mẽ và khôn ngoan hơn là chú ấy sẽ biết rằng nơi nào nên đến,
nơi nào có thể có nguy hiểm, phải cẩn thận với đièu gì và cần gì để thoát ra khỏi
nguy hiểm ngay cả khi không có điện thoại, không có bố mẹ hay người thân ở bên
mình.
Cháu cũng sẽ được như ếch nâu nếu cháu cố gắng
Bà nội ôm cháu vào lòng: Hoàn toàn được chứ vì dù sao
cháu cũng còn có chúng ta và chúa ở bên…
Comments
Post a Comment