Nghỉ hè, các cháu được về quê sống cùng ông bà một thời gian để trải nghiệm cuộc sống thôn quê, tìm hiểu về các mối quan hệ họ hàng và được tận hưởng một tuổi thơ đúng nghĩa. Tất cả đều háo hức, và có lẽ ông bà là người vui nhất. Các bạn nhỏ của chúng ta được gặp gỡ, vui chơi cùng các anh em họ và cả những bạn hàng xóm thật thích. Tuy nhiên sau một khoảng thời gian những xích mích, tranh cãi và xung đột đã xảy ra trong nhóm trẻ sàn sàn, cùng trang lứa ấy, chủ yếu liên quan đến việc ai sẽ là thủ lĩnh của nhóm, của các cuộc chơi. Một lần khi xung đột xảy ra khi có mặt bà ở đó, thay vì can ngăn, đứng ra tra hỏi ai là người có lỗi hoặc cố gắng giảng hòa cho lũ trẻ, bà gọi các cháu lại, ngồi dưới gôc cây mát ăn những bát chè đỗ đen mát rượi bà làm và kể cho các cháu nghe một câu chuyện. Bà nói, sau khi nghe xong các cháu sẽ biết cách để xác định ai là thủ lĩnh cho mỗi cuộc chơi. Bọn trẻ thích thú quên cả việc tranh cãi, ngồi bên bà và lắng nghe…
Câu
chuyện ai xứng đáng là thủ lĩnh.
Ngày
xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nhỏ bên dòng sông đáy hiền hòa chảy qua có một
cây đa khổng lồ. Đây là nơi gặp gỡ thường xuyên của ba người bạn: một con gà
gô, một con khỉ và một con voi. Họ đã là bạn bè từ khi còn nhỏ, họ chơi với
nhau rất thân dù kích thước rất khác nhau, chỗ ở cũng khác nhau và thức ăn cũng
khác nhau, nhưng tất cả không ảnh hưởng gì đến tình bạn của họ. Nhưng gần đây
tình bạn của họ trở nên căng thẳng với những cuộc cãi vã và bất đồng ngày càng
thường xuyên. Những người bạn đồng hành không muốn điều này tiếp diễn và có thể
khiến tình bạn lâu dài của họ kết thúc. Họ quyết định rằng họ cần có nhiều quy
tắc và tính tổ chức cao hơn trong mối quan hệ của mình. Để đạt được điều này, họ
sẽ xác định xem ai là người lớn tuổi nhất trong số họ và chọn người đó làm thủ
lĩnh. Hai người còn lại sau đó sẽ làm theo người lớn tuổi hơn, vì xét cho cùng,
đó là cách thế giới vận hành.
Tuy
nhiên thực tế là không ai trong số họ thực sự biết chính xác tuổi của mình (ngày
xưa không có giấy khai sinh như bây giờ), và nếu ai đó có cố tình khai man thì
người còn lại cũng không có cách nào để phản bác. Và vì thế họ quyết định, mọi
người phải trình bày làm sao cho câu chuyện của mình thuyết phục nhất kể cả có
bịa đi chăng nữa, miễn sao phải thực sự thuyết phục. Họ quyết định sử dụng cây
đa khổng lồ làm tiêu chuẩn để xác định ai là người lớn tuổi nhất.
"Hãy
nhớ lại lần đầu tiên bạn nhìn thấy cây đa này, cây đa lớn đến mức nào?",
con gà gô hỏi con voi.
Con
voi suy nghĩ rất lâu rồi nói, “Khi tôi còn là một chú voi con chưa có ngà, vòi
của tôi chỉ dài như cái bơm xe đạp, tôi nhớ khi đó cây đa chỉ là một cây non chạm
vào bụng dưới của tôi khi tôi bước qua ngọn cây.” Con voi trả lời xong đắc chí “chà
chà, vậy cay đa cổ thụ này cũng chỉ hơn mình một chút tuổi thôi, mình sẽ là người
nhiều tuổi nhất”
Câu
hỏi tương tự được đặt ra cho con khỉ, con khỉ nhanh chóng trả lời, “Các bạn
thân mến, tôi nhớ rằng khi còn là một đứa trẻ sơ sinh ngồi trên mặt đất, mẹ tôi
thường để tôi ngồi một mình khi đi kiếm quả ngọt to tôi. Tôi thường cúi xuống để
nhai những mầm non của bụi cây nhỏ bé. Và sau này như các bạn biết đấy, nó lớn
lên và trở thành cây đa này.” Con khỉ còn đắc thắng hơn con voi khi trả lời
xong “Chà chà, cái cây đa này thậm chí cùng lắm là bằn tuổi của mình”
Cuối
cùng, câu hỏi đến với con gà gô. Chú gà gô tỏ vẻ xúc động khi nhắc lại ngày xưa:
“Ký ức của tôi về cây khổng lồ này còn xa hơn nữa,” con gà trả lời với giọng
trìu mến, “Tôi nhớ có một cây đa khổng lồ khác mọc ở bờ bên kia sông. Mỗi lần tôi
muốn ăn trái tôi phải lặn lội sang sống bên đó. Khi tôi có tuổi và bắt đầu thấy
mỏi cánh khi bay qua sông tôi quyết định trọn những quả ngon nhất để ăn và sau
đó tôi bay đến đây. Tôi đã cố tình ị ở chỗ này. Tôi đã để lại hạt đa trong phân
của mình. Cây mà chúng ta thấy phía sau đây chính là cái cây được mọc lên từ những
hạt đó.”
Cả
con khỉ và con voi đều thừa nhận rằng con gà gô chắc chắn là người lớn tuổi hơn
trong số những người bạn và cô ấy nên có vị trí danh dự. Từ đó trở đi, chúng sẽ
tôn trọng cô ấy và làm theo lời khuyên của cô ấy. Con gà gô đã nghiêm túc chấp
nhận vị trí mới của mình. Cô quyết định rằng tất cả họ cần phải đối xử với nhau
một cách tôn trọng và đàng hoàng, do đó chấm dứt những tình huống dẫn đến tranh
cãi của họ và đảm bảo rằng tình bạn của họ sẽ tiếp tục cho đến hết cuộc đời.
Câu
chuyện kết thúc, các bạn nhỏ cười ngặt nghẽo nhưng vẫn cảm thấy khâm phục ba bạn
nhỏ trong chuyện về cách thức xác định ai là thủ lĩnh. Lũ trẻ thống nhất với nhau
rằng chúng cũng sẽ làm như vậy mỗi khi cần xác định ai là người thủ lĩnh, đó phải
là người có khả năng thuyết phục tốt nhất trong lĩnh vực của mình.
Comments
Post a Comment